Các mẹ đã bao giờ nghe câu nói: “Ai là người đầu tiên bế em bé, bé sau này sẽ giống người đó” chưa? Nghe có vẻ mê tín, nhưng mẹ biết không? Mình đã từng hỏi một người bạn là bác sĩ về chuyện này, và câu trả lời khiến mình giật mình: “Trẻ sơ sinh gần như không có hệ miễn dịch. Nếu người đầu tiên bế bé không đảm bảo vệ sinh, có bệnh nền… thì dù là người thân thiết đến mấy cũng không nên cho bế, tránh rắc rối về sau”.

Câu trả lời này có làm mẹ hoảng không? Hóa ra “cái ôm đầu tiên” không chỉ liên quan đến mê tín, mà còn ẩn chứa nhiều điều quan trọng hơn thế.

“Cái ôm đầu tiên” không hề đơn giản như bạn nghĩ

Nhiều gia đình, khi em bé vừa chào đời, họ hàng xúm lại tranh nhau bế bé, ai cũng muốn được “xông đất” đầu tiên. Một số người lớn tuổi còn viện lý do: “Ngày xưa tôi đỡ đẻ cả chục đứa, có sao đâu?”. Nhưng y học không dựa trên “tôi nghĩ”, mà dựa trên “tôi biết”. Dưới đây là 3 kiểu người tuyệt đối không nên là người đầu tiên bế bé.

1. Người đang ốm

Mình kể một câu chuyện có thật: Một bà nội mới lên chức bị cảm chưa khỏi hẳn, nhưng nhất định đòi vào phòng sinh bế cháu, còn nói: “Tôi đã uống kháng sinh rồi, không lây đâu!”. Kết quả? Hôm sau, bé sốt nhẹ, phải vào khoa nhi theo dõi, bác sĩ nghi ngờ do nhiễm khuẩn. Thấy chưa? Chỉ vì một phút thiếu hiểu biết mà hại cả đời con!

Trẻ sơ sinh gần như không có khả năng tự bảo vệ trước vi khuẩn, virus. Người lớn dù chỉ hắt hơi sổ mũi nhẹ, nhưng với bé, đó có thể là mối nguy hiểm khôn lường. Thậm chí, nếu bạn vừa khỏi ốm, cơ thể vẫn có thể mang mầm bệnh tiềm ẩn, lây qua tiếp xúc da hoặc hô hấp.

Tóm lại, dù là mẹ ruột, bà nội, bà ngoại… nếu đang không khỏe, hãy tránh xa trẻ sơ sinh.

trẻ em, em bé, trẻ sơ sinh

Một cái ôm sai cách có thể khiến trẻ sơ sinh bị nhiễm khuẩn

2. Người vụng về

Một người bạn của mình kể, chồng cô ấy khi lần đầu bế con đã run quá, suýt làm rơi bé đập đầu vào thành giường. Đầu trẻ sơ sinh rất mềm, thóp chưa liền, chỉ một va chạm nhỏ cũng có thể gây chấn động não. Nhẹ thì quấy khóc, nặng thì ảnh hưởng phát triển.

Một số người vô tình gây nguy hiểm cho bé do: Không đỡ cổ bé đúng cách; Cử động đột ngột, xoay người nhanh; Nói to, hôn hít quá nhiều; Rung lắc bé (có thể dẫn đến Hội chứng rung lắc ở trẻ sơ sinh – Shaken Baby Syndrome)

Vậy nên, người đầu tiên bế bé phải là người bình tĩnh, tỉ mỉ và có kinh nghiệm.

trẻ em, em bé, trẻ sơ sinh

3. Người dễ xúc động

Có người bước vào phòng sinh với ánh mắt háo hức, mặt đỏ bừng, chỉ muốn “chạm vào cháu ngay lập tức”. Nhưng bé sơ sinh cực kỳ nhạy cảm với tiếng ồn, cử động mạnh hoặc cảm xúc quá khích. Dù bé chưa biết nói, nhưng cơ thể sẽ phản ứng với căng thẳng: nhịp tim tăng, hô hấp rối loạn… Một cú sốc tâm lý lúc này có thể ảnh hưởng lâu dài đến bé.

trẻ em, em bé, trẻ sơ sinh

Vậy ai nên là người “bế đầu tiên”?

Chỉ cần nhớ 8 chữ: Sạch sẽ – Khỏe mạnh – Bình tĩnh – Nhẹ nhàng. Người đáp ứng đủ những tiêu chí này mới xứng đáng được trao “đặc quyền” bế trẻ sơ sinh. Cái ôm đầu tiên không chỉ là nghi thức, mà là sự khởi đầu của an toàn và tình yêu thương. Một người biết cách ôm bé đúng sẽ giúp con cảm nhận được sự ấm áp, bình yên ngay từ giây phút đầu tiên.

Xem thêm: Nghiên cứu phát hiện cha mẹ làm 1 trong 3 nghề sẽ tạo nên những đứa con xuất sắc nhất

Nghe có vẻ như một quan niệm phi lý, nhưng thực tế đây là cách mà cha mẹ biến chuyên môn nghề nghiệp của mình thành tài nguyên giáo dục cho con cái. Nói một cách khác, đặc trưng nghề nghiệp của cha mẹ phần nào khai phá tiềm năng của con từ rất sớm.

Một nghiên cứu kéo dài 30 năm do Hiệp hội Tâm lý học Mỹ thực hiện đã chỉ ra rằng, nghề nghiệp của cha mẹ có ảnh hưởng đáng kể đến thu nhập, thành tựu và khả năng thích nghi xã hội của con cái khi trưởng thành.

Vậy, cha mẹ làm nghề gì thì con cái có nhiều cơ hội để “mở khóa” cuộc đời thành công? Câu trả lời được tìm thấy trong 3 nhóm nghề sau đây:

1. Bác sĩ/nhà nghiên cứu

Bác sĩ và nhà nghiên cứu thường sở hữu những phẩm chất nổi bật như tư duy hệ thống và khả năng phân tích logic cao. Họ làm việc dựa trên dữ liệu và bằng chứng, đồng thời có tính khắt khe với chi tiết và kỷ luật cao.

Trong công việc, họ thường xuyên phải đối mặt với áp lực và rủi ro. Những đặc điểm này không chỉ ảnh hưởng đến bản thân họ mà còn thẩm thấu vào con cái một cách âm thầm nhưng mạnh mẽ.

hình ảnh

Ảnh minh họa.

Theo nghiên cứu của Đại học Harvard, trẻ em có cha mẹ là bác sĩ hoặc nhà khoa học có thành tích học tập trong các môn khoa học, công nghệ, kỹ thuật và toán cao hơn 31% so với những trẻ em có cha mẹ làm nghề khác.

Bên cạnh đó, một nghiên cứu tại Đại học Johns Hopkins cho thấy trẻ em trong gia đình bác sĩ có mức hormone căng thẳng (cortisol) thấp hơn 41% khi đối mặt với các tình huống bất ngờ, điều này cho thấy khả năng thích nghi tâm lý của các em tốt hơn.

Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, bởi đặc thù công việc căng thẳng, cha mẹ trong ngành này dễ thiếu thời gian cho con hoặc tạo ra môi trường quá khắt khe. Vì vậy, việc cân bằng giữa công việc và gia đình là rất quan trọng, để ảnh hưởng tích cực từ nghề nghiệp không bị phản tác dụng.

hình ảnh

2. Giáo viên/người làm giáo dục

Trong vai trò là những người làm giáo dục, cha mẹ cần không ngừng học hỏi và cập nhật tri thức. Điều này không chỉ giúp họ tạo ra một môi trường sống tích cực, mà còn khuyến khích sự tiến bộ của con cái.

Cha mẹ hiểu rõ các phương pháp học tập hiệu quả, có khả năng xây dựng khung tư duy và phân tích lỗi sai. Họ cũng làm việc trong một môi trường tích cực, nơi khuyến khích sự phát triển toàn diện của trẻ.

Theo nghiên cứu từ Đại học Cambridge, con cái của giáo viên đạt điểm cao hơn 23% trong các bài đánh giá năng lực siêu nhận thức (tự đánh giá và điều chỉnh quá trình học tập), một yếu tố quan trọng để thích nghi trong thời đại biến động.

Trong quá trình nuôi dạy con, nhiều giáo viên thường gặp phải một số khó khăn. Một trong số đó là việc mang tư duy nghề nghiệp vào cuộc sống gia đình, dẫn đến việc áp dụng “phong cách quản lý lớp học” lên chính con cái của mình. Điều này có thể gây ra áp lực và kiểm soát quá mức, làm mất cân bằng trong mối quan hệ gia đình.

Do đó, việc phân biệt rõ ràng giữa vai trò “phụ huynh” và “giáo viên” là rất cần thiết, nhằm tránh để công việc ảnh hưởng đến cảm xúc và sự gắn kết trong gia đình.

hình ảnh

Ảnh minh họa.

3. Doanh nhân/người khởi nghiệp

Theo khảo sát của Trường Kinh doanh Harvard, trong số 3.000 con em doanh nhân, có tới 43% đã được cha mẹ cho tham gia quản lý công việc kinh doanh từ khi còn nhỏ. Mặc dù không tiếp bước cha mẹ trong sự nghiệp, những người này vẫn sớm thể hiện khả năng lãnh đạo và tư duy tài chính. Hiện tượng này được gọi là “hiệu ứng ngấm nghề” từ môi trường sống.

Trẻ em trong gia đình làm kinh doanh thường có những lợi thế nổi bật. Chúng được tiếp xúc với thế giới thực từ sớm, giúp hình thành tầm nhìn rộng và tư duy linh hoạt. Những trẻ này cũng hiểu rõ về giá trị của công việc và tiền bạc. Hơn nữa, việc có cơ hội thử nghiệm và mắc sai lầm giúp chúng nhanh chóng rút ra bài học và trưởng thành hơn so với bạn bè đồng trang lứa.

Tuy nhiên, không phải trẻ em nào cũng có điều kiện như vậy. Bài học quan trọng ở đây là việc cho trẻ tiếp xúc với thực tế và học hỏi từ cuộc sống chính là cách hiệu quả nhất để rèn luyện năng lực sinh tồn.

Nguồn: https://ngoisao.vn/suc-khoe/cham-con/nguoi-dau-tien-be-em-be-cuc-ky-quan-trong-3-nhom-nguoi-du-than-den-may-cung-khong-nen-cho-be-dung-xem-nhe-461760.htm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *